9 CHÚA phán thế nầy, ‘Chớ tự dối mình mà bảo rằng, “Quân Canh-đê chắc chắn sẽ bỏ chúng ta mà đi,” vì chúng sẽ không bỏ đi.
10 Ví dù các người có thể đánh bại toàn thể đội quân Canh-đê đi nữa, thì chỉ những kẻ bị thương nằm dưỡng thương trong các trại của chúng cũng có thể trỗi dậy mà thiêu rụi thành nầy trong lửa.’”
11 Lúc ấy, quân Canh-đê đã rút ra khỏi Giê-ru-sa-lem để đối phó với quân của Pha-ra-ôn đang tiến gần;
12 nhân cơ hội đó Giê-rê-mi-a rời khỏi Giê-ru-sa-lem, đến lãnh thổ của chi tộc Bên-gia-min, để nhận lấy phần bất động sản của ông ở giữa chi tộc của ông ở đó.
13 Nhưng khi ông vừa đến Cổng Bên-gia-min, quan chỉ huy ở đó tên là I-ri-gia con của Sê-lê-mi-a con của Ha-na-ni-a liền bắt Tiên Tri Giê-rê-mi-a và buộc tội rằng, “Ông định bỏ trốn qua với quân Canh-đê.”
14 Giê-rê-mi-a đáp, “Ông nói không đúng sự thật. Tôi không hề có ý định trốn qua với quân Canh-đê.” Nhưng I-ri-gia chẳng thèm nghe ông. Ông ấy cứ bắt Giê-rê-mi-a và đem nộp ông cho các quan trưởng.
15 Các quan trưởng nổi giận với Giê-rê-mi-a, họ đánh ông, rồi nhốt ông vào ngục trong dinh của quan Thư Ký Giô-na-than, vì dinh ấy đã được biến thành một nhà tù.