27 Nếu con tự nhủ: “Ta sẽ quên đi, không than phiền nữa, Lột bỏ nét u sầu, và tươi cười lên,”
28 Con sợ tất cả những nỗi thương đau con sẽ phải gánh chịu, Vì con biết Ngài không kể con vô tội.
29 Nếu con vẫn bị kết tội, Sao còn mệt nhọc bào chữa cho uổng công?
30 Dù con có tắm gội với xà phòng, Rửa tay với nước tro,
31 Ngài cũng vẫn dìm con xuống hố, Đến nỗi quần áo con ghê tởm con.
32 Thật, Ngài không phải là người như tôi Để tôi có thể đối đáp với Ngài, Để chúng tôi có thể cùng nhau ra tòa.
33 Ước gì có Đấng phân xử giữa chúng tôi, Có quyền trên cả hai chúng tôi!