6 Bấy giờ, một trong các sê-ra-phim bay đến tôi, trong tay cầm than lửa đỏ đã dùng kẹp gắp từ bàn thờ.
7 Vị ấy đưa than lửa đỏ chạm vào miệng tôi, và nói: “Đây, cái nầy đã chạm đến môi ngươi, lỗi ngươi đã được xóa rồi, tội ngươi được tha rồi.”
8 Lúc ấy, tôi nghe tiếng Chúa phán: “Ta sẽ sai ai đi? Ai sẽ đi cho chúng ta?” Tôi thưa: “Có con đây, xin Chúa sai con!”
9 Ngài phán: “Hãy đi và nói với dân nầy rằng:‘Hãy nghe để mà nghe,Nhưng các ngươi sẽ chẳng hiểu gì;Hãy xem để mà xem,Nhưng các ngươi sẽ chẳng thấy chi.’
10 Hãy làm cho dân ấy tối dạ,Nặng tai, nhắm mắt;Kẻo mắt họ thấy được,Tai họ nghe được,Lòng họ hiểu được,Rồi họ trở lại và được chữa lành chăng!”
11 Tôi hỏi: “Lạy Chúa, cho đến bao giờ?” Chúa trả lời:“Cho đến khi các thành bị bỏ hoang,Không có dân cư,Nhà không có người ở,Và đất đai trở nên hoang vu hoàn toàn;
12 Cho đến khi Đức Giê-hô-va dời dân đi xa,Và nhiều nơi trong xứ trở nên điêu tàn.