6 Vậy họ chia nhau đi khắp xứ. A-háp đi một hướng, còn Ô-ba-đi-a đi một hướng khác.
7 Khi Ô-ba-đi-a đang đi đường, nầy, Ê-li-gia ra gặp ông. Ô-ba-đi-a nhận ra Ê-li-gia, ông liền sấp mình xuống đất và nói, “Thưa có phải chúa của tôi là Ê-li-gia đó chăng?”
8 Ê-li-gia trả lời, “Chính tôi đây. Hãy đi, nói với chủ của ông rằng Ê-li-gia đang ở đây.”
9 Ô-ba-đi-a đáp, “Tôi có tội gì mà ngài muốn trao tôi vào tay A-háp để ông ấy giết tôi?
10 Có CHÚA, Ðức Chúa Trời hằng sống của ngài, làm chứng, chẳng có nước nào hoặc vương quốc nào mà chủ tôi không sai người đến kiếm ngài. Khi người ta bảo rằng ngài không có ở đó, ông ấy đòi nước đó hoặc vương quốc đó phải thề rằng họ không hề thấy ngài.
11 Nhưng bây giờ ngài bảo tôi, ‘Hãy đi, nói với chủ của ông rằng Ê-li-gia đang ở đây.’
12 Nhưng biết đâu vừa khi tôi rời khỏi ngài, Thần của CHÚA sẽ đem ngài đi đến nơi nào tôi không biết. Rồi khi tôi đến nói với A-háp, ông ấy đến mà không thấy ngài, ông ấy chắc chắn sẽ giết tôi, mặc dù tôi đây, tôi tớ ngài, đã kính sợ CHÚA từ thuở nhỏ.