11 Bầy tôi của A-kích tâu với ông ta, “Ðây có phải là Ða-vít vua của xứ đó chăng? Há chẳng phải về người nầy mà người ta đã nhảy múa và ca hát rằng,‘Sau-lơ giết hàng ngàn,Còn Ða-vít giết hằng vạn,’đấy sao?”
12 Khi Ða-vít nghe nói như thế, trong lòng ông bắt đầu lo sợ A-kích vua của Thành Gát.
13 Vì biết mình còn ở trong tay chúng, nên ông giả vờ điên điên khùng khùng trước mặt chúng. Ông viết nguệch ngoạc lộn xộn trên các cổng thành, và để nước miếng nhểu tùm lum trên râu ông.
14 A-kích nói với bầy tôi của ông, “Nầy, các ngươi có thấy tên nầy bị điên không? Tại sao các ngươi đem hắn đến với ta?
15 Bộ ta thiếu người điên sao mà các ngươi đem tên nầy đến để bày những trò điên trước mặt ta? Tên điên nầy có thể vào nhà ta sao?”