3 Những người theo Ða-vít nói với ông, “Nầy, chúng ta đang ở đây, trong đất Giu-đa, mà còn khiếp sợ, huống chi là đi đến Kê-i-la để đánh nhau với quân của dân Phi-li-tin; bộ ông không sợ chết sao?”
4 Ða-vít lại cầu hỏi ý CHÚA một lần nữa và CHÚA đáp lời ông “Hãy trỗi dậy, đi xuống Kê-i-la, vì Ta sẽ ban quân Phi-li-tin vào tay ngươi.”
5 Ða-vít và những người theo ông đi đến Kê-i-la, tấn công quân Phi-li-tin, đánh chúng thảm bại nặng nề, và cướp đoạt các súc vật của chúng. Vậy Ða-vít cứu được dân Thành Kê-i-la.
6 Số là khi A-bi-a-tha con trai A-hi-mê-léc chạy trốn đến với Ða-vít ở Kê-i-la, ông đi xuống và mang theo một ê-phót.
7 Sau-lơ được báo rằng Ða-vít đang ở tại Kê-i-la, nên Sau-lơ nói, “Ðức Chúa Trời đã trao nó vào tay ta rồi, vì nó đã tự nhốt mình vào một thành có cửa đóng then cài.”
8 Vậy Sau-lơ triệu tập toàn quân để ra trận, hầu đi xuống Kê-i-la, bao vây Ða-vít và những người theo ông ấy.
9 Khi Ða-vít biết Sau-lơ toan mưu hại ông, ông nói với Tư Tế A-bi-a-tha, “Xin thầy đem ê-phót đến đây.”