16 Sau khi Ða-vít đã nói với Sau-lơ những lời ấy, Sau-lơ nói, “Ðó có phải là tiếng nói của con không, hỡi Ða-vít con ta?” Ðoạn Sau-lơ cất tiếng lên khóc.
17 Rồi ông nói với Ða-vít, “Con thật là ngay lành hơn cha, vì con đã đối xử tốt với cha, trong khi cha đối xử xấu với con.
18 Ngày nay, con đã cho cha thấy con đã đối xử với cha tốt thể nào, CHÚA đã trao cha vào tay con mà con tha mạng cha.
19 Vì có người nào nắm được kẻ thù trong tay mình mà để cho nó ra đi an toàn chăng? Vậy, cầu xin CHÚA ban thưởng điều tốt cho con, vì những gì con đã làm cho cha hôm nay.
20 Bây giờ, cha biết chắc rằng con sẽ làm vua, và vương quốc I-sơ-ra-ên sẽ được vững lập trong tay con.
21 Vậy xin con hãy nhân danh CHÚA mà thề với cha ngày nay rằng con sẽ không tiêu diệt dòng dõi cha sau khi cha chết, và con sẽ không trừ bỏ danh cha trong gia tộc của thân phụ cha.”
22 Vậy Ða-vít thề với Sau-lơ hôm đó. Ðoạn Sau-lơ trở về nhà ông, còn Ða-vít và những người theo ông vẫn ở lại những nơi hiểm trở.