1 Sa-Mu-Ên 26:15-21 BD2011

15 Ða-vít nói với Áp-ne, “Ông há không phải là một bậc anh hào sao? Trong I-sơ-ra-ên có ai được như ông chăng? Tại sao ông không bảo vệ đức vua, chúa thượng của ông? Vì có người trong dân đã đến muốn giết đức vua, chúa thượng của ông đó.

16 Về việc nầy ông đã không làm tròn bổn phận của ông rồi. Có CHÚA hằng sống chứng giám, ông thật đáng chết, vì đã không bảo vệ chủ mình, người được CHÚA xức dầu. Bây giờ ông hãy xem, cây giáo của vua và bình nước để bên cạnh đầu vua nằm đâu rồi?”

17 Sau-lơ liền nhận ra tiếng của Ða-vít, bèn nói, “Ða-vít con ta, có phải đó là tiếng của con không?”Ða-vít đáp, “Ðúng là tiếng của con, tâu đức vua, chúa thượng của con.”

18 Ông nói tiếp, “Tại sao chúa thượng lại truy đuổi tôi tớ của ngài? Con đã làm điều gì sai? Tay con đã gây nên tội lỗi gì?

19 Vậy, bây giờ, xin đức vua, chúa thượng của con, nghe đôi lời tôi tớ của ngài trình bày: Nếu CHÚA đã giục lòng đức vua chống lại con, nguyện Ngài nhậm lấy của tế lễ dâng lên Ngài. Nhưng nếu đó là ý của loài người, nguyện chúng bị nguyền rủa trước mặt CHÚA, vì ngày nay người ta đã đuổi con ra khỏi nơi con thừa hưởng cơ nghiệp của CHÚA, mà rằng, ‘Hãy cút đi, hãy đi thờ các thần khác.’

20 Vậy, bây giờ, nguyện CHÚA đừng để máu con đổ xuống đất trước mặt CHÚA, vì vua của I-sơ-ra-ên đã đi ra truy lùng một con bọ chét, như người ta đi săn chim đa đa trong núi.”

21 Bấy giờ Sau-lơ đáp, “Cha đã có tội. Hỡi Ða-vít con ta, hãy trở về, vì cha sẽ không hại con nữa đâu, bởi ngày nay con đã coi mạng sống của cha là quý. Quả thật, cha đã điên rồ và sai lầm quá nhiều.”