1 Sa-Mu-Ên 26:9-15 BD2011

9 Ða-vít nói với ông, “Chớ giết ông ta, vì có ai giết người được CHÚA xức dầu mà được xem là vô tội chăng?”

10 Ða-vít lại nói tiếp, “Có CHÚA hằng sống chứng giám, chính CHÚA sẽ đánh ông ấy, hay đến ngày ông ấy qua đời ông ấy sẽ chết, hay ông ta ra trận và sẽ bị tử trận.

11 Nhưng xin CHÚA ngăn trở và đừng để tay tôi sát hại người được CHÚA xức dầu. Bây giờ tôi xin anh chỉ lấy cây giáo và bình nước để bên đầu ông ấy, rồi chúng ta đi.”

12 Vậy Ða-vít lấy cây giáo và bình nước để bên đầu của Sau-lơ, và hai người trốn đi. Không ai trông thấy hoặc hay biết hoặc thức dậy cả, vì họ thảy đều ngủ say, bởi CHÚA đã giáng một cơn ngủ say trên họ.

13 Sau khi Ða-vít đã đi qua phía bên kia và đứng trên một ngọn đồi xa xa, hai bên cách nhau một khoảng khá xa,

14 Ða-vít gọi đội quân và Áp-ne con của Ne, và nói, “Hỡi Áp-ne, sao ông không trả lời?”Áp-ne đáp lại và nói, “Ngươi là ai mà dám gọi đức vua thế?”

15 Ða-vít nói với Áp-ne, “Ông há không phải là một bậc anh hào sao? Trong I-sơ-ra-ên có ai được như ông chăng? Tại sao ông không bảo vệ đức vua, chúa thượng của ông? Vì có người trong dân đã đến muốn giết đức vua, chúa thượng của ông đó.