1 Sa-Mu-Ên 29:5-11 BD2011

5 Há chẳng phải là về tên Ða-vít nầy mà chúng đã nhảy múa và ca hát với nhau rằng,‘Sau-lơ giết hàng ngàn,Còn Ða-vít giết hằng vạn,’ đó sao?”

6 Vậy A-kích gọi Ða-vít đến và nói với ông, “Quả thật, có CHÚA hằng sống chứng giám, ngươi thật là người chính trực trước mắt ta. Ta muốn ngươi cùng ta ra vào chiến trận với quân đội của ta, vì từ ngày ngươi đến với ta cho đến nay, ta chưa hề thấy ngươi có điều gì không tốt. Tiếc rằng các lãnh chúa không bằng lòng về sự hiện diện của ngươi.

7 Vậy bây giờ, hãy đi về. Hãy đi bình an, để ngươi khỏi làm mích lòng các lãnh chúa của người Phi-li-tin.”

8 Ða-vít nói với A-kích, “Nhưng tôi đã làm điều gì sai? Ngày nay ngài đã tìm thấy điều gì không phải nơi tôi tớ ngài, mà ngài không cho phép tôi được đi đánh những kẻ thù của đức vua, chúa thượng của tôi?”

9 A-kích trả lời và nói với Ða-vít, “Ta biết ngươi là người tốt trước mắt ta như thiên sứ của Ðức Chúa Trời vậy; tiếc rằng các lãnh chúa của người Phi-li-tin đã quyết định, ‘Hắn không được theo chúng tôi ra trận.’

10 Vậy, sáng mai, hãy dậy sớm, cùng với các tôi tớ của chủ ngươi đang theo ngươi, sáng sớm ngày mai, khi bình minh ló dạng, hãy ra đi.”

11 Vậy Ða-vít cùng những người theo ông, sáng sớm hôm sau, trở về xứ Phi-li-tin. Còn quân Phi-li-tin thì tiến lên Giê-rê-ên.