1 Sa-Mu-Ên 30:12-18 BD2011

12 Họ lại cho hắn một miếng bánh trái vả và hai chùm nho khô. Sau khi ăn uống, sức lực hắn được phục hồi, vì đã ba ngày và ba đêm hắn chẳng được ăn uống gì cả.

13 Kế đó Ða-vít hỏi hắn, “Ngươi là người của ai, và ngươi từ đâu đến đây?”Hắn trả lời, “Tôi là một thanh niên Ai-cập, làm đầy tớ cho một người A-ma-léc. Chủ tôi đã bỏ tôi lại, vì ba ngày trước đây tôi đã bị bịnh.

14 Chúng tôi đã xâm lăng miền nam của dân Kê-rê-thi, miền nam của Giu-đa, miền nam của người Ca-lép, và chúng tôi đã phóng hỏa Thành Xích-lắc.”

15 Ða-vít nói với hắn, “Ngươi có thể dẫn ta đến chỗ đạo quân ấy được không?”Hắn đáp, “Nếu ngài nhân danh Ðức Chúa Trời mà thề rằng ngài sẽ không giết tôi, và không giao nộp tôi vào tay chủ tôi, thì tôi sẽ dẫn ngài đến chỗ của đạo quân ấy.”

16 Vậy hắn dẫn ông đến chỗ đạo quân ấy đang đóng. Kìa, chúng đã tản ra khắp miền. Chúng ăn nhậu, uống rượu say mèm, và nhảy nhót cợt nhả, bởi vì chúng đã cướp được rất nhiều chiến lợi phẩm trong xứ của dân Phi-li-tin và trong xứ của người Giu-đa.

17 Ða-vít xông vào chúng và đánh giết từ lúc chạng vạng tối cho đến chiều tối hôm sau. Không một người nào của bọn chúng trốn thoát, ngoại trừ bốn trăm người trẻ cỡi lạc đà bỏ chạy.

18 Ða-vít lấy lại tất cả những gì quân A-ma-léc đã cướp đi. Ða-vít cũng cứu được hai người vợ của ông.