23 Nhưng Ða-vít nói, “Thưa anh em, xin anh em đừng làm như vậy với những gì CHÚA đã ban cho chúng ta. Ngài đã gìn giữ chúng ta và trao vào tay chúng ta quân thù đã làm hại chúng ta.
24 Không ai có thể nghe lời anh em được, vì phần của người ra chiến đấu nơi chiến trường cũng phải bằng phần của người ở nhà giữ đồ đạc. Họ sẽ chia chiến lợi phẩm bằng nhau.”
25 Vì thế, từ ngày ấy trở đi, ông lập điều đó thành một luật, và nó đã trở thành một lệ cho I-sơ-ra-ên đến ngày nay.
26 Khi Ða-vít về đến Xích-lắc, ông lấy một phần chiến lợi phẩm gởi cho các trưởng lão của Giu-đa, cho các bạn của ông, mà rằng, “Ðây là chút quà mọn xin kính biếu quý vị. Ðó là chiến lợi phẩm lấy được từ những kẻ thù của CHÚA.”
27 Ông gởi cho những người ở Bê-tên, những người ở miền nam Ra-mốt, những người ở Giát-tia,
28 những người ở A-rô-e, những người ở Síp-mốt, những người ở Ếch-tê-mô-a,
29 những người ở Ra-canh, những người ở trong các thành của người Giê-ra-mê-ên, những người ở trong các thành của người Kê-ni,