7 Ða-vít nói với Tư Tế A-bi-a-tha, “Xin thầy vui lòng đem ê-phót đến cho tôi.” A-bi-a-tha đem ê-phót đến cho Ða-vít.
8 Ða-vít cầu hỏi ý CHÚA mà rằng, “Con có nên đuổi theo đoàn quân ấy không? Con sẽ đuổi kịp chúng không?”Ngài trả lời ông, “Hãy đuổi theo vì ngươi sẽ đuổi kịp chúng và cứu được tất cả các tù binh.”
9 Vậy Ða-vít ra đi. Ông cùng sáu trăm người của ông đuổi theo. Khi họ đến Khe Bê-sơ thì một số người dừng lại,
10 nhưng Ða-vít cứ tiếp tục đuổi theo, ông và bốn trăm người theo ông, còn hai trăm người kia ở lại, vì họ đã quá đuối sức, không lội qua Khe Bê-sơ nổi.
11 Những người đuổi theo bắt gặp một người Ai-cập đang ở trong đồng. Họ dẫn người ấy đến với Ða-vít. Họ cho hắn bánh và hắn ăn, rồi họ cho hắn uống nước.
12 Họ lại cho hắn một miếng bánh trái vả và hai chùm nho khô. Sau khi ăn uống, sức lực hắn được phục hồi, vì đã ba ngày và ba đêm hắn chẳng được ăn uống gì cả.
13 Kế đó Ða-vít hỏi hắn, “Ngươi là người của ai, và ngươi từ đâu đến đây?”Hắn trả lời, “Tôi là một thanh niên Ai-cập, làm đầy tớ cho một người A-ma-léc. Chủ tôi đã bỏ tôi lại, vì ba ngày trước đây tôi đã bị bịnh.