8 Dân I-sơ-ra-ên nói với Sa-mu-ên, “Xin ông đừng ngưng kêu cầu CHÚA, Ðức Chúa Trời của chúng ta, để Ngài cứu chúng ta khỏi tay dân Phi-li-tin.”
9 Sa-mu-ên bắt một con chiên còn bú và dâng nó làm của lễ toàn thiêu lên CHÚA. Sau đó Sa-mu-ên kêu cầu CHÚA cho I-sơ-ra-ên, và CHÚA nhậm lời ông.
10 Trong khi Sa-mu-ên dâng của lễ thiêu, dân Phi-li-tin tiến gần để tấn công dân I-sơ-ra-ên. Nhưng hôm đó CHÚA giáng sấm sét kinh hoàng trên dân Phi-li-tin, khiến chúng bị rối loạn và bị dân I-sơ-ra-ên đánh bại.
11 Dân I-sơ-ra-ên từ Mích-pa xông ra, đuổi theo dân Phi-li-tin, và rượt chúng đến tận miền dưới của Bết Ca.
12 Sa-mu-ên lấy một tảng đá và dựng lên ở giữa Mích-pa và Sên, rồi đặt tên nó là Ê-bên-ê-xe và nói, “CHÚA đã giúp đỡ chúng ta đến đây.”
13 Vậy dân Phi-li-tin đã bị khuất phục. Chúng không dám xâm phạm biên giới của I-sơ-ra-ên để quấy nhiễu họ nữa. Tay CHÚA chống lại dân Phi-li-tin suốt đời của Sa-mu-ên.
14 Các thành mà dân Phi-li-tin đã chiếm lấy của I-sơ-ra-ên, từ Éc-rôn đến Gát, đều được trả lại cho I-sơ-ra-ên. I-sơ-ra-ên lấy lại phần lãnh thổ của mình khỏi tay dân Phi-li-tin. Bấy giờ giữa dân I-sơ-ra-ên và dân A-mô-ri có hòa bình.