25 Vậy Ða-vít, các vị trưởng lão của I-sơ-ra-ên, và các vị chỉ huy hàng ngàn quân đi lên rước Rương Giao Ước của CHÚA từ nhà của Ô-bết Ê-đôm về với lòng hớn hở vui mừng.
26 Quả thật, Ðức Chúa Trời có vùa giúp người Lê-vi khi họ khiêng Rương Giao Ước của CHÚA, nên họ dâng bảy con bò đực và bảy con chiên đực làm của lễ thiêu.
27 Ða-vít mặc một áo choàng bằng vải gai mịn, giống như mọi người Lê-vi khiêng Rương Thánh, những người trong ca đoàn, và Kê-na-ni-a người điều khiển âm nhạc. Ngoài ra, Ða-vít còn mặc thêm một ê-phót bằng vải gai mịn.
28 Vậy toàn dân I-sơ-ra-ên rước Rương Giao Ước của CHÚA đi lên với tiếng hò reo vui vẻ hòa lẫn với tiếng tù và, tiếng kèn, tiếng khánh chiêng, tiếng hạc cầm, và tiếng đàn lia tấu nhạc vang lừng.
29 Thế mà khi Rương Giao Ước của CHÚA vào trong Thành Ða-vít, Mĩ-khánh con gái của Sau-lơ nhìn qua cửa sổ và trông thấy Vua Ða-vít đang nhảy nhót và vui mừng, lòng bà lại nảy sinh ý nghĩ coi thường ông.