20 Ọt-nan quay lại và thấy vị thiên sứ. Lúc ấy bốn con trai của ông đang ở đó với ông. Khi thấy vị thiên sứ, họ liền kiếm chỗ trốn, nhưng Ọt-nan vẫn tiếp tục đập lúa.
21 Khi Ða-vít đi đến gặp Ọt-nan, Ọt-nan nhìn lên và thấy Ða-vít đang đến, ông vội vàng rời khỏi sân đập lúa, đến sấp mặt xuống đất trước mặt Ða-vít.
22 Ða-vít nói với Ọt-nan, “Xin nhường cho ta sân đập lúa của ngươi, để ta xây một bàn thờ cho CHÚA tại đó. Xin bán cho ta đúng giá thị trường, hầu ôn dịch có thể lìa khỏi dân.”
23 Ọt-nan thưa với Ða-vít, “Xin bệ hạ, chúa thượng của hạ thần, cứ lấy nó mà dùng theo ý bệ hạ cho là tốt. Này, hạ thần xin dâng các con bò để làm của lễ thiêu, dàn đập lúa để làm củi, và lúa mì để làm của lễ chay. Hạ thần xin dâng tất cả.”
24 Nhưng Vua Ða-vít nói với Ọt-nan, “Không, ta muốn mua chúng đúng giá thị trường. Ta không muốn dâng lên CHÚA những gì của ngươi, và ta cũng không muốn dâng của lễ thiêu mà ta không tốn kém gì.”
25 Vậy Ða-vít trả cho Ọt-nan gần bảy ký vàng, tính theo giá thị trường lúc bấy giờ, để mua nơi ấy.
26 Ða-vít xây tại đó một bàn thờ cho CHÚA và dâng trên đó các của lễ thiêu và các của lễ cầu an. Ông kêu cầu danh CHÚA, và Ngài đáp lời ông bằng cách giáng lửa từ trời xuống bàn thờ dâng của lễ thiêu.