2 Các Vua 4:38-44 BD2011

38 Một ngày kia Ê-li-sa trở lại Ghinh-ganh, nhằm lúc trong xứ có nạn đói. Ðang khi các thầy đang học để trở thành tiên tri ngồi trước mặt ông, ông bảo người đầy tớ của ông, “Hãy bắc một nồi lớn lên và nấu canh cho các thầy đang học để trở thành tiên tri ăn.”

39 Một người trong nhóm đi ra đồng hái rau. Người ấy gặp một bụi cây giống như cây nho dại; người ấy hái những trái dưa dại đó, bọc đầy vạt áo, đem về cắt ra, bỏ vào nồi canh, mà không hề biết đó là trái gì.

40 Sau đó họ múc canh cho mọi người ăn. Nhưng khi vừa nếm canh, họ la lên, “Thưa người của Ðức Chúa Trời, nồi canh nầy có chất độc!” Rồi họ không dám ăn canh ấy.

41 Ê-li-sa bảo, “Hãy đem ít bột lại đây.” Ông lấy bột bỏ vào nồi canh, rồi nói, “Hãy múc ra cho mọi người ăn.” Chất độc trong nồi không còn nữa.

42 Bấy giờ có một người từ Ba-anh Sa-li-sa đến. Người ấy mang theo bánh làm bằng hoa lợi đầu mùa của ông, để biếu người của Ðức Chúa Trời. Các món người ấy mang đến biếu gồm hai mươi ổ bánh lúa mạch và một bao cốm gạo. Ê-li-sa bảo, “Hãy đem phát cho mọi người ăn.”

43 Người đầy tớ của ông thưa, “Chỉ có bao nhiêu đây, làm sao con có thể phát cho một trăm người ăn?”Nhưng ông bảo, “Cứ đem phát cho mọi người ăn, vì CHÚA phán, ‘Họ sẽ ăn no và còn thừa lại.’”

44 Người đầy tớ bèn đem phát cho mọi người ăn. Họ ăn no nê mà bánh và cốm vẫn còn thừa lại, y như lời của CHÚA.