12 Phải chăng nước các sông A-ba-na và Pha-pa, hai con sông ở Ða-mách, chẳng tốt hơn các dòng nước ở I-sơ-ra-ên sao? Ta há chẳng có thể tắm ở hai sông đó để được sạch bịnh sao?” Rồi ông giận dỗi bỏ đi.
13 Nhưng các tôi tớ ông đến gần ông và nói, “Thưa cha, nếu ông tiên tri có truyền cho cha phải làm một việc thật khó khăn, chẳng lẽ cha không làm sao? Huống chi bây giờ ông ấy chỉ bảo cha rằng, ‘Hãy đi tắm thì sẽ được sạch!’”
14 Vậy Na-a-man đi xuống và tắm dưới Sông Giô-đanh bảy lần, theo như lời của người Ðức Chúa Trời. Da thịt ông được lành lặn trở lại, giống như da thịt của một đứa trẻ, và ông được sạch hết bịnh phung.
15 Ông và cả đoàn tùy tùng của ông liền trở lại gặp người của Ðức Chúa Trời. Ông đến đứng trước người và nói, “Bây giờ tôi nhận biết rằng trên cả thế gian không có Ðức Chúa Trời nào khác, ngoài Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên. Xin ngài vui lòng nhận một lễ vật của tôi tớ ngài.”
16 Nhưng Ê-li-sa từ chối và nói, “Nguyện Ðức Chúa Trời hằng sống, Ðấng tôi phục vụ, chứng giám. Tôi sẽ không nhận gì hết.”Na-a-man nài nỉ ông nhận, nhưng ông nhất định từ chối.
17 Bấy giờ Na-a-man nói, “Nếu ngài không chịu nhận vật gì, xin ngài cho tôi tớ ngài mang về một ít đất cỡ hai con lừa chở nổi, vì tôi tớ ngài sẽ không dâng của lễ thiêu hay con vật hiến tế cho bất cứ thần nào khác, ngoại trừ một mình CHÚA.
18 Chỉ mong CHÚA tha thứ cho tôi tớ ngài một điều, đó là khi chủ tôi đi vào đền của Rim-môn để thờ lạy, ông ấy cứ vịn vào cánh tay tôi để quỳ xuống, vì thế tôi buộc lòng phải quỳ theo ông trong đền của Rim-môn. Vậy khi tôi cực chẳng đã phải quỳ xuống trong đền của Rim-môn, nguyện CHÚA tha thứ cho tôi tớ ngài việc ấy.”