6 Ông đem bức thư trình lên vua I-sơ-ra-ên. Thư viết rằng, “Khi ngài nhận được bức thư nầy, tôi đã sai Na-a-man đầy tớ của tôi đến với ngài, để xin ngài chữa lành bịnh phung cho ông ấy.”
7 Khi vua I-sơ-ra-ên đọc xong bức thư, ông xé toạc áo choàng ông đang mặc và nói, “Ông ấy sai người đến với ta để ta chữa lành bịnh phung cho. Bộ ông ấy tưởng ta là Ðức Chúa Trời có quyền làm sống làm chết hay sao? Các ngươi hãy xem đấy, rõ ràng là ông ấy kiếm cớ để gây sự với ta.”
8 Nhưng khi Ê-li-sa, người của Ðức Chúa Trời, nghe rằng vua I-sơ-ra-ên đã xé rách áo mình, ông sai người đến nói với vua, “Tại sao ngài xé rách áo của ngài? Xin hãy sai người ấy đến với tôi, để người ấy biết rằng có một tiên tri trong I-sơ-ra-ên.”
9 Vậy Na-a-man cùng với đoàn ngựa xe của ông kéo đến trước cửa nhà của Ê-li-sa.
10 Ê-li-sa sai một sứ giả ra bảo, “Hãy đi, đến Sông Giô-đanh tắm bảy lần, da thịt ông sẽ lành và ông sẽ được sạch.”
11 Nhưng Na-a-man nổi giận, bỏ đi, và nói, “Ta nghĩ rằng ông ấy phải đích thân ra đón ta, rồi đứng cầu khẩn danh CHÚA, Ðức Chúa Trời của ông ấy. Ông ấy phải lấy tay đưa qua đưa lại trên các vết phung và chữa lành bịnh phung cho ta.
12 Phải chăng nước các sông A-ba-na và Pha-pa, hai con sông ở Ða-mách, chẳng tốt hơn các dòng nước ở I-sơ-ra-ên sao? Ta há chẳng có thể tắm ở hai sông đó để được sạch bịnh sao?” Rồi ông giận dỗi bỏ đi.