1 Khi Sa-lô-môn cầu nguyện xong, lửa từ trời giáng xuống thiêu rụi các của lễ thiêu và các lễ vật hiến tế, và vinh quang của CHÚA tràn ngập cả Ðền Thờ.
2 Các tư tế không thể vào Ðền Thờ CHÚA được, vì vinh quang của CHÚA tràn ngập cả Ðền Thờ CHÚA.
3 Khi toàn dân I-sơ-ra-ên thấy lửa từ trời giáng xuống và vinh quang của CHÚA ngự xuống Ðền Thờ, họ sấp mình xuống và úp mặt sát đất, để thờ phượng và chúc tụng CHÚA, “vì Ngài thật tốt, vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.”
4 Sau đó vua và toàn dân dâng hiến các lễ vật trước thánh nhan CHÚA.
5 Vua Sa-lô-môn sát tế hai mươi hai ngàn con bò và một trăm hai mươi ngàn con chiên. Như vậy vua và toàn dân cung hiến Ðền Thờ lên Ðức Chúa Trời.
6 Các tư tế đứng tại vị trí đã chỉ định cho họ, trong khi những người Lê-vi sử dụng các nhạc khí do Ða-vít đã chế ra để ca ngợi CHÚA trỗi tiếng chúc tạ CHÚA, “vì tình thương của Ngài còn đến đời đời.” Họ hát các bài thánh ca do Ða-vít đã soạn cho ban thờ phượng. Ban kèn của các tư tế đứng đối diện trỗi nhạc vang lừng, trong khi toàn dân đứng đó hòa lòng thờ phượng.
7 Sa-lô-môn biệt riêng khu vực ở giữa sân phía trước Ðền Thờ CHÚA cho việc dâng các của lễ. Tại đó ông dâng các của lễ thiêu và mỡ cho các của lễ cầu an, vì bàn thờ bằng đồng Sa-lô-môn đã làm không đủ chỗ để dâng các của lễ thiêu, các của lễ chay, và các phần mỡ phải thiêu dâng.