6 Các ngươi gieo nhiều, nhưng gặt ít; các ngươi ăn, nhưng không no; các ngươi uống, nhưng không đã khát; các ngươi mặc, nhưng không đủ ấm; và kẻ nào làm thuê, lãnh tiền công, rồi bỏ vào túi lủng.”
7 CHÚA các đạo quân phán, “Hãy xem lại nỗ lực của các ngươi.
8 Hãy lên núi, đốn gỗ, mang về, và xây dựng nhà Ta, để Ta sẽ được vui lòng về nhà đó và được vinh hiển,” CHÚA phán.
9 “Các ngươi kỳ vọng nhiều, nhưng kết quả quá ít. Những gì các ngươi mang về Ta đã thổi bay mất. Tại sao như thế?” CHÚA các đạo quân phán, “Bởi vì nhà Ta đổ nát, trong khi ai nấy trong các ngươi đều lo xây nhà cho mình.
10 Do đó, vì cớ các ngươi, trời đã giữ sương móc lại, và đất cũng không sinh sản hoa màu.
11 Ngoài ra Ta đã gọi một cơn hạn hán đến trên đồng bằng, trên núi đồi, trên đồng lúa, trên vườn nho, trên rẫy ô-liu, trên bất cứ thứ gì do đất sinh sản, trên loài người, trên súc vật, và trên tất cả những gì bàn tay loài người đổ công sức ra làm.”
12 Bấy giờ Xê-ru-ba-bên con của Sê-anh-ti-ên và Giô-suê con của Giê-hô-xa-đát, thượng tế, và tất cả những người còn sót lại trong dân vâng theo tiếng CHÚA, Ðức Chúa Trời của họ, và vâng theo lời của Tiên Tri Ha-gai, người mà CHÚA, Ðức Chúa Trời của họ, đã sai đến. Lúc ấy, dân lấy làm lo sợ trước mặt CHÚA.