6 Khi tiếng kèn thổi lên trong thành báo tin có giặc đến, dân trong thành há không lo sợ sao?Khi tai họa giáng xuống thành nào, đó chẳng phải là việc CHÚA làm hay sao?
7 Dĩ nhiên CHÚA Hằng Hữu sẽ không làm điều gì,Nếu Ngài không báo trước ý định của Ngài qua các tôi tớ Ngài, các vị tiên tri.
8 Khi sư tử rống, có ai chẳng sợ chăng?Khi CHÚA Hằng Hữu truyền, có ai dám cưỡng lại mà không nói tiên tri chăng?
9 Hãy rao lên giữa các lâu đài ở Ách-đốt và giữa các lâu đài trong đất Ai-cập rằng, Các ngươi khá tụ họp trên các núi ở Sa-ma-ri,Hãy nhìn xem,Những cảnh cực kỳ hỗn loạn đang diễn ra ở đó,Những cuộc đàn áp dã man đang xảy ra ở đó.
10 Vì những kẻ quyền thế không biết thế nào là làm theo lẽ phải,” CHÚA phán,“Ðó là những kẻ dùng quyền lực để cưỡng đoạt và chất chứa của cải trong các lâu đài của chúng.”
11 Vì vậy, CHÚA Hằng Hữu phán thế nầy, “Một kẻ thù sẽ vây hãm xứ,Nó sẽ diệt trừ sức mạnh của ngươi,Nó sẽ cướp đi tất cả của cải trong các lâu đài của ngươi.”
12 CHÚA Hằng Hữu phán thế nầy, “Như người chăn chiên chỉ giựt được vài cái đùi hay một vành tai khỏi mồm sư tử thể nào,Dân I-sơ-ra-ên ở Sa-ma-ri cũng sẽ được giải thoát như vậy – như cái giường chỉ còn lại một chân hay bộ trường kỷ chỉ còn lại một mảnh.”