17 Ghi-lê-át vẫn còn ở mãi bên kia Sông Giô-đanh;Còn Ðan, sao ông cứ lẩn quẩn mãi trên các chiếc thuyền?A-se vẫn ngồi bất động bên bờ biển,Ðành lòng an nhiên tự tại bên các bến tàu!
18 Xê-bu-lun là những hào kiệt coi thường cái chết;Náp-ta-li cũng vậy, sẵn sàng hy sinh mạng sống ở chốn sa trường.
19 Các vua kéo đến, họ liền tiến đánh;Họ đánh các vua Ca-na-an ở Ta-a-nách, bên dòng nước Mê-ghi-đô;Họ chẳng màng gì đến tiền bạc của chiến lợi phẩm.
20 Trên trời, các vì sao chiến đấu;Chúng theo quỹ đạo của chúng mà đánh Si-sê-ra.
21 Dòng nước ở Ki-sôn đã cuốn trôi chúng mất;Dòng nước lũ của Ki-sôn đã lôi cuốn chúng đi.Hỡi linh hồn ta, hãy dũng mãnh tiến lên!
22 Tiếng vó ngựa vang lên dồn dập;Tiếng ngựa phi rền dội khắp nơi.
23 Thiên sứ của CHÚA phán, ‘Hãy nguyền rủa Mê-rô,Hãy nguyền rủa dân cư của nó thật thậm tệ,’Vì chúng chẳng chịu đến giúp đỡ CHÚA,Chúng không đến giúp đỡ CHÚA đánh bại quân tàn bạo.