22 Ðức Chúa Trời của hạ thần đã sai thiên sứ của Ngài đến bịt mồm các sư tử; vì thế chúng không làm gì hại đến hạ thần, vì Ngài đã thấy hạ thần vô tội trước mặt Ngài, và trước mặt hoàng thượng cũng vậy, tâu hoàng thượng, hạ thần đã chẳng làm điều gì sai.”
23 Bấy giờ, vua rất đỗi vui mừng và truyền lịnh đem Ða-ni-ên lên khỏi hang. Vậy Ða-ni-ên được đem lên khỏi hang sư tử. Người ta thấy ông không bị hại một chút gì, vì ông đã tin cậy vào Ðức Chúa Trời của ông.
24 Kế đó, vua truyền lịnh đem những kẻ đã tố cáo Ða-ni-ên đến. Người ta quăng chúng cùng với vợ con chúng vào hang sư tử. Trước khi chúng rơi tới đáy hang, các sư tử đã nhảy lên vồ lấy chúng và xé thây chúng ra từng mảnh.
25 Sau đó, Vua Ða-ri-út viết, “Gởi các dân, các nước, và các ngữ tộc sống trên khắp đất. Nguyền xin các ngươi được bình an thịnh vượng bội phần.
26 Ta ban hành chiếu chỉ nầy để truyền cho mọi người trong vương quốc phải run rẩy và kính sợ trước mặt Ðức Chúa Trời của Ða-ni-ên, vì Ngài là Ðức Chúa Trời hằng sống và tồn tại đời đời. Vương quốc của Ngài sẽ không bao giờ bị diệt mất, và quyền bính của Ngài sẽ không bao giờ tận cùng.
27 Ngài giải thoát và giải cứu. Ngài làm các dấu kỳ và các phép lạ trên trời và dưới đất. Ngài đã giải thoát Ða-ni-ên khỏi các nanh vuốt của sư tử.”
28 Vậy Ða-ni-ên được thịnh vượng trong triều đại của Ða-ri-út và trong triều đại của Sy-ru người Ba-tư.