17 Lời của CHÚA đến với tôi,
18 “Hỡi con người, hãy vừa ăn vừa run; hãy vừa uống vừa phập phồng lo sợ.
19 Hãy nói với dân trong xứ, ‘CHÚA Hằng Hữu phán thế nầy về dân cư ở Giê-ru-sa-lem và toàn dân trong nước I-sơ-ra-ên, “Chúng sẽ ăn bánh trong lo âu và uống nước trong sợ sệt, vì xứ sở của chúng sẽ bị làm cho hoang vu bởi sự bạo tàn của tất cả những kẻ ở trong đó.
20 Những thành có dân ở sẽ trở nên hoang vắng; ruộng đất sẽ bị bỏ hoang.”’ Bấy giờ các ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA.”
21 Lời của CHÚA đến với tôi,
22 “Hỡi con người, tại sao trong I-sơ-ra-ên người ta hay nói với nhau câu tục ngữ nầy, ‘Thời gian cứ trôi qua và không một khải tượng nào được ứng nghiệm cả?’
23 Vậy, ngươi hãy bảo chúng, ‘CHÚA Hằng Hữu phán thế nầy, “Ta sẽ làm cho câu tục ngữ ấy không còn có giá trị nữa. Trong I-sơ-ra-ên không ai sẽ nói đến câu tục ngữ ấy nữa.” Ngươi hãy bảo chúng, “Sắp đến ngày rồi, và khải tượng nào cũng sẽ được ứng nghiệm.