Ê-Xê-Chi-Ên 17:4-10 BD2011

4 Nó cắn đứt đọt non của ngọn cây ấy;Nó tha đọt ấy về xứ của dân buôn bán, Và đặt nó trong thành của các thương gia.

5 Sau đó nó lại tha một hạt giống trong xứ ấy, Ðem gieo hạt giống ấy vào một mảnh đất màu mỡ, Ðặt hạt giống ấy vào nơi có nhiều nước, Và một cây lớn lên nhanh như một cây liễu.

6 Cây ấy đâm chồi và trở thành một cây nho cành lá sum suê, nhưng lại thấp lè tè;Các nhánh của nó hướng về con đại bàng, Các rễ của nó đâm sâu xuống đất.Vậy nó trở nên một cây nho;Các cành nó mọc ra, và lá nó um tùm.

7 Lại có một con đại bàng lớn khác, với đôi cánh rộng và nhiều lông, Và nầy, từ luống đất nơi nó đã được trồng, Các rễ của cây nho bắt đầu quay về con đại bàng đó;Các cành của nó cũng hướng về con đại bàng đó, Ðể mong được nó ban cho nước.

8 Cây nho ấy đã bị bứng lên và đem trồng nơi mảnh đất màu mỡ khác có nhiều nước, Với tham vọng rằng nó có thể ra nhiều cành, ra nhiều trái, và trở thành một cây nho sai trái.”’”

9 Hãy bảo, “CHÚA Hằng Hữu phán thế nầy, ‘Nó há có thể ra nhiều trái hay sao? Con đại bàng ấy há sẽ không nhổ bứt gốc nó lên, Khiến các trái nó hư thối và héo đi, Các chồi lá non của nó phải héo úa đi hay sao? Khi ấy người ta sẽ không cần dùng nhiều sức hay nhiều người để nhổ gốc nó lên.

10 Khi nó bị bứng lên và trồng xuống lại, Há nó có thể lớn mạnh được hay sao? Khi gió đông thổi ngang qua nó, Há chẳng phải nó hoàn toàn bị héo tàn, Rồi chết khô trong luống đất nó đã lớn lên hay sao?’”