29 Bấy giờ các tay chèo đều xuống khỏi tàu của chúng;Các thủy thủ và tất cả các hoa tiêu đều lên đứng trên bờ.
30 Chúng khóc than lớn tiếng vì ngươi, chúng kêu gào cay đắng;Chúng rắc bụi lên đầu và lăn mình trong tro;
31 Chúng vì ngươi mà cạo đầu, mặc lấy vải thô, khóc lóc đắng cay, và rên rỉ đau thương.
32 Chúng cất lên khúc ai ca khóc thương ngươi, Chúng bày tỏ nỗi bi thương sầu thảm vì ngươi: ‘Có thành nào được như Ty-rơ, mà bây giờ lại chìm sâu giữa lòng biển?’
33 Khi ngươi mang các hàng hóa từ biển cả trở về, Ngươi đã làm cho nhiều người được thỏa mãn;Với sự giàu có của ngươi và với các hàng hóa của ngươi, ngươi đã làm cho các vua trên đất trở nên giàu có.
34 Bây giờ ngươi bị vỡ tan giữa biển cả, chìm sâu dưới đại dương;Các hàng hóa của ngươi và đoàn thủy thủ của ngươi đều đã chìm theo ngươi.
35 Tất cả dân cư sống ở các miền ven biển đều bàng hoàng sửng sốt vì ngươi;Các vua của chúng đều kinh hoàng hoảng hốt, Mặt mày của chúng không dấu được vẻ ưu tư.