12 Ta sẽ làm cho đất Ai-cập thành một nơi hoang vu trong số những đất nước bị hoang vu;Các thành phố của nó sẽ không có người ở trong số các thành bị hoang phế trong bốn mươi năm.Ta sẽ rải người Ai-cập ra giữa các dân, và phân tán chúng ra giữa các nước.”
13 Ngoài ra, CHÚA Hằng Hữu phán thế nầy, “Vào cuối bốn mươi năm, Ta sẽ gom nhóm người Ai-cập từ giữa các nước chúng đã bị rải đến.
14 Ta sẽ phục hồi vận mạng của Ai-cập và sẽ đem chúng trở về trong đất Pát-rô, nơi nguyên quán của chúng;Tại đó chúng sẽ là một vương quốc nhỏ yếu.
15 Nó sẽ là vương quốc nhỏ yếu nhất trong các vương quốc;Nó sẽ không bao giờ trổi hơn các nước nữa;Ta sẽ làm cho nó nhỏ dần, để nó sẽ không bao giờ thống trị các nước nữa.
16 Nó sẽ không còn là nơi nương dựa của nhà I-sơ-ra-ên nữa;Ðể chúng nhớ lại tội của chúng khi chúng quay sang nhờ cậy nó;Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là CHÚA Hằng Hữu.”
17 Vào ngày mồng một, tháng Giêng, năm thứ hai mươi bảy, lời của CHÚA đến với tôi,
18 “Hỡi con người, Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn đã bắt quân đội của nó làm việc vất vả để đánh chiếm Ty-rơ. Mọi đầu đều đã trọc và mọi vai đều đã sờn. Tuy nhiên nó và quân đội của nó đều chẳng được chi sau khi chiếm được thành. Những gì nó chiếm được ở Ty-rơ sẽ không đủ để trả các chiến phí cho việc đánh thành.