15 “Khi Ta làm đất Ai-cập trở nên hoang phế, Khi của cải đầy dẫy trong xứ bị cướp sạch, Khi Ta đánh hạ mọi người sống trong đất ấy, Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là CHÚA.
16 Ðây là khúc ai ca người ta sẽ hát lên;Các con gái của các dân sẽ hát lên bài ai ca đó.Chúng sẽ hát lên để tiếc thương cho Ai-cập và cho toàn thể đạo quân đông đúc của nó,”CHÚA Hằng Hữu phán.
17 Vào ngày mười lăm, tháng Giêng, năm thứ mười hai, lời của CHÚA đến với tôi:
18 “Hỡi con người, hãy than khóc cho đội quân đông đúc của Ai-cập.Hãy quăng chúng xuống, Tức nó và các nước chư hầu danh tiếng của nó, Xuống miền sâu của lòng đất, Ðể xuống cùng những kẻ đã đi xuống vực sâu.
19 ‘Ngươi há đẹp đẽ hơn ai sao? Hãy đi xuống và nằm chung với những kẻ không được cắt bì!’
20 Chúng sẽ ngã xuống giữa những kẻ sẽ bị giết bằng gươm. Ai-cập đã bị trao cho lưỡi gươm để nó phải bị bắt đem đi, cả nó và đội quân đông đúc của nó.
21 Các thủ lãnh của các dũng sĩ và các thuộc hạ của chúng sẽ nói về nó trong âm phủ rằng, ‘Những kẻ không được cắt bì, những kẻ đã bị giết bằng gươm đã xuống đây và nằm yên bất động.’