Giô-Ên 1:10-16 BD2011

10 Ruộng đồng bị bỏ hoang, xứ sở tang thương,Lúa gạo bị hư mốc không ăn được, rượu mới chẳng còn, dầu ô-liu rất hiếm hoi.

11 Hỡi các nông phu, hãy thẹn thùng xấu hổ,Hỡi những kẻ trồng nho, hãy khóc lóc kêu gào,Bởi vì lúa mì và lúa mạch không có để gặt,Vì ruộng rẫy đã bị phá hủy cả rồi.

12 Cây nho cằn cỗi, cây vả héo khô;Cây lựu, cây chà là, và cây táo cùng chung số phận;Tất cả những cây ăn trái ngoài đồng đều đã chết khô,Và như thế niềm vui của con cái loài người cũng khô héo theo.”

13 Hỡi các tư tế, hãy mặc tang phục và than khóc;Hỡi những người phục vụ nơi bàn thờ, hãy khóc lóc thở than;Hỡi các tôi tớ của Ðức Chúa Trời, hãy đến, Hãy mặc vải thô và nằm than thở suốt đêm,Vì nơi nhà của Ðức Chúa Trời, của lễ chay và của lễ quán đã bị cắt.

14 Hãy biệt riêng ra một cuộc kiêng ăn;Hãy triệu tập một đại hội trọng thể;Hãy mời các trưởng lão và toàn dân trong xứ đến nhà CHÚA, Ðức Chúa Trời của anh chị em,Rồi hãy cùng nhau kêu cầu CHÚA.

15 Than ôi, ngày ấy đang đến!Ngày của CHÚA đang đến gần;Nó đến như một cơn hủy diệt từ Ðấng Toàn Năng.

16 Há chẳng phải thực phẩm bị cắt trước mắt chúng ta sao?Sự vui vẻ và hân hoan cũng chẳng còn thấy nơi nhà Ðức Chúa Trời của chúng ta sao?