6 Trông thấy chúng, các dân sầu não,Tất cả đều thất sắc rụng rời.
7 Chúng xông tới như một đoàn dũng sĩ;Chúng trèo tường như các chiến sĩ công thành.Ai nấy đều nhắm phía trước thẳng xông;Không ai trệch chân qua lối kẻ bên cạnh.
8 Chúng không xô đẩy nhau,Ai theo đường nấy;Chúng xông qua mọi thứ khí giới,Và chúng chẳng hề hấn gì.
9 Chúng tràn vào thành,Chúng chạy trên tường thành,Chúng leo lên các tòa nhà,Chúng trèo vào các cửa sổ như quân trộm cắp.
10 Trước mặt chúng, đất rúng động, trời run rẩy;Mặt trời và mặt trăng tối sầm lại;Các tinh tú không tỏa ánh sáng nữa.”
11 CHÚA cất tiếng trước đạo quân của Ngài;Ðạo quân của Ngài thật đông đảo thay!Những kẻ thi hành mệnh lệnh của Ngài quả là hùng mạnh.Ngày của CHÚA thật lớn lao và khủng khiếp!Ai có thể chịu nổi?
12 CHÚA phán, “Mặc dù đã đến lúc nầy, các ngươi vẫn còn cơ hội;Hãy hết lòng trở lại với Ta, Hãy kiêng ăn, khóc lóc, và thở than.”