3 Vua của Giê-ri-cô truyền lịnh cho Ra-háp, “Hãy trao nộp ra đây những người đã đến với ngươi, tức những kẻ đã vào nhà ngươi, vì chúng đến để dọ thám cả xứ.”
4 Nhưng nàng đem hai người ấy giấu đi, rồi nói, “Ðúng vậy, mấy người ấy có đến với tôi, nhưng tôi không biết họ từ đâu đến.
5 Vào lúc trời sắp tối, trước khi cổng thành đóng lại, họ đã ra đi. Tôi không biết họ đã đi đâu. Hãy lập tức đuổi theo, biết đâu các ông sẽ đuổi kịp.”
6 Tuy nhiên, nàng đã đem hai thám tử ấy lên sân thượng và giấu họ dưới đống cây gai mà nàng đã chất sẵn ở đó.
7 Thế là những người ấy đuổi theo các thám tử, theo con đường đi về chỗ cạn nơi người ta lội qua Sông Giô-đanh. Vừa khi những người ấy ra khỏi thành, cổng thành đóng lại.
8 Trước khi hai thám tử đặt lưng xuống nằm, nàng đi lên sân thượng gặp họ.
9 Nàng nói với họ, “Tôi biết CHÚA sẽ ban cho các ông xứ nầy. Nỗi sợ hãi về các ông đã phủ trên chúng tôi, và lòng của toàn dân trong xứ đều tan chảy vì sợ các ông.