12 Kẻ ngu dại bỗng nhiên được trở nên khôn sáng,Chỉ khi nào lừa cái đẻ ra người thì chuyện đó mới có mà thôi.
13 Nếu anh sửa đổi lòng anh lại cho ngay lành thánh thiện,Ðưa hai tay anh lên, hướng về Ngài để kêu cầu;
14 Nếu trong tay anh có tội lỗi, anh phải bỏ nó đi;Chớ để sự gian ác trú ngụ trong các lều anh ở.
15 Bấy giờ anh mới có thể ngẩng mặt lên mà không còn hổ thẹn;Anh có thể vững tâm và chẳng sợ hãi chi;
16 Anh sẽ quên đi khổ đau anh đã gặp;Nó sẽ được nhớ như dòng nước đã chảy qua.
17 Ðời anh sẽ sáng sủa hơn mặt trời khi chính ngọ;Cảnh tối tăm của anh rồi sẽ rực sáng tựa bình minh;
18 Anh sẽ vững tâm vì có niềm hy vọng;Phải, anh sẽ được chở che và sẽ được an nghỉ hoàn toàn.