14 Nếu trong tay anh có tội lỗi, anh phải bỏ nó đi;Chớ để sự gian ác trú ngụ trong các lều anh ở.
15 Bấy giờ anh mới có thể ngẩng mặt lên mà không còn hổ thẹn;Anh có thể vững tâm và chẳng sợ hãi chi;
16 Anh sẽ quên đi khổ đau anh đã gặp;Nó sẽ được nhớ như dòng nước đã chảy qua.
17 Ðời anh sẽ sáng sủa hơn mặt trời khi chính ngọ;Cảnh tối tăm của anh rồi sẽ rực sáng tựa bình minh;
18 Anh sẽ vững tâm vì có niềm hy vọng;Phải, anh sẽ được chở che và sẽ được an nghỉ hoàn toàn.
19 Anh sẽ nằm xuống ngủ ngon và không ai làm anh lo sợ;Lắm người sẽ tìm đến anh và xin anh giúp đỡ;
20 Nhưng mắt kẻ ác sẽ mờ dần trong hốc hác;Chúng sẽ chẳng còn một lối thoát nào;Hy vọng của chúng chỉ là được trút hơi thở cuối cùng.