1 Con người do phụ nữ sinh ra,Sống ngắn ngủi ít ngày, đầy những âu lo phiền muộn.
2 Mỗi người xuất hiện như một đóa hoa, vừa chớm nở đã vội phai tàn;Ðời người trôi qua nhanh như chiếc bóng, chẳng được bao lâu.
3 Thế mà Ngài lại để mắt theo dõi một người như vậy,Và mang con ra để trả lời với Ngài về đời sống của con sao?
4 Ai có thể đem thứ gì trong sạch ra từ những gì không sạch?Không ai cả.
5 Số ngày của đời sống mỗi người đã được Ngài ấn định cả rồi;Số tháng của mỗi người đều ở trong tay Ngài;Ngài đã định số tuổi cho mỗi người rồi, không ai có thể vượt qua được.
6 Cầu xin Ngài đừng nhìn vào con người nữa, để nó được nghỉ ngơi thanh thản,Cho đến khi nó sống trọn đời mình, như người làm thuê làm xong công việc của mình trong ngày.
7 Kìa, làm cây cối mà còn có hy vọng hơn;Vì dẫu nó bị chặt đi, nó vẫn có thể trổ nhánh xanh tươi trở lại, và các cành mới không ngừng mọc ra sau đó;