19 Như nước chảy mãi khiến đá phải mòn thế nào,Như dòng nước chảy xiết cuốn đi biết bao đất cát thế nào,Ngài làm tiêu tan hy vọng của loài người cũng thể ấy.
20 Ngài thắng hơn phàm nhân mãi mãi, và nó ra đi vĩnh viễn;Ngài biến đổi diện mạo của nó, rồi bắt nó phải ra đi.
21 Nếu con cái nó được vẻ vang, nó hoàn toàn chẳng biết;Nếu chúng bị khinh khi, nó cũng chẳng ý thức được gì.
22 Nó chỉ cảm nhận được nỗi đau đớn trên thân xác nó;Linh hồn nó thở than cho riêng nỗi khổ của nó mà thôi.