7 Kìa, làm cây cối mà còn có hy vọng hơn;Vì dẫu nó bị chặt đi, nó vẫn có thể trổ nhánh xanh tươi trở lại, và các cành mới không ngừng mọc ra sau đó;
8 Tuy dưới lòng đất, rễ đã già cằn cỗi;Trên mặt đất, thân cây tưởng như đã chết rồi;
9 Tuy nhiên, vừa có nước là nó đâm chồi nảy lộc;Các nhánh mới mọc ra giống như một cây non.
10 Nhưng khi con người chết là rã tan thành cát bụi;Khi đã trút hơi thở cuối cùng, con người có còn ở đâu chăng?
11 Giống như nước ở hồ lớn bị bốc hơi vơi bớt,Giống như nước ở dòng sông bị cạn và khô đi,
12 Cũng vậy, một khi đã nằm xuống, con người sẽ không còn trỗi dậy;Dù đến khi các tầng trời không còn nữa, họ vẫn không thức dậy hoặc được kêu thức dậy.
13 Ôi ước gì Ngài giấu kín con trong âm phủ;Ước gì Ngài che kín con cho đến khi cơn giận của Ngài qua đi.Ước gì Ngài định thời hạn cho con và nhớ lại con.