12 Tôi đang sống an lành, bỗng dưng Ngài đánh tôi tơi tả;Ngài tóm cổ tôi và nghiền nát tôi;Thật vậy, Ngài đã dựng tôi lên làm bia để bắn.
13 Quân xạ tiễn của Ngài vây quanh tôi;Các mũi tên của Ngài bắn vào tim cật tôi không thương xót;Ngài bắn thủng túi mật tôi, khiến mật đổ ra trên đất.
14 Ngài đập tôi tơi tả hết đợt nọ đến đợt kia;Ngài đánh tôi tới tấp như một dũng sĩ xông vào đánh kẻ thù.
15 Tôi phải vá vải thô vào da thịt mình để che thương tích;Tôi phải lủi đầu tôi vào tro bụi để nhắm mắt chịu đòn.
16 Mặt tôi sưng đỏ vì khóc than đau khổ;Mắt quầng thâm như sắp chết đến nơi.
17 Mặc dù tay tôi chẳng làm điều hung bạo;Lời cầu nguyện của tôi vốn trong trắng tinh tuyền.
18 Hỡi bụi đất, chớ vùi chôn máu ta đổ xuống!Hãy để cho tiếng kêu khóc của ta không dừng lại nơi nào.