2 Chẳng phải một bọn nhạo báng đang vây quanh con sao? Mắt con cứ nhìn thấy thái độ khiêu khích của chúng.
3 Xin Ngài đặt xuống một của cầm để bảo lãnh con cho Ngài;Vì ngoài Ngài ra, ai dám đưa tay bảo lãnh con?
4 Vì Ngài đã khiến tâm trí chúng không còn thông sáng;Cho nên xin Ngài đừng cho chúng được thắng hơn.
5 Kẻ nào phản nộp bạn bè để lấy thưởng,Nguyện thị lực của con cái nó bị yếu đi.
6 Ngài đã làm cho con thành đề tài để người ta đàm tiếu;Con bị biến thành kẻ để người ta phỉ nhổ cười chê.
7 Mắt của con đã làng đi vì sầu khổ;Toàn thân con như cái bóng biết đi.
8 Những người ngay thẳng đều ngạc nhiên về việc đó;Người vô tội sẽ phẫn nộ đối với bọn vô tín vô luân.