7 Mắt của con đã làng đi vì sầu khổ;Toàn thân con như cái bóng biết đi.
8 Những người ngay thẳng đều ngạc nhiên về việc đó;Người vô tội sẽ phẫn nộ đối với bọn vô tín vô luân.
9 Tuy nhiên, người công chính sẽ giữ vững đường lối mình;Người có tay trong sạch sẽ càng ngày càng mạnh mẽ.
10 Còn các anh, tất cả các anh, bây giờ mời các anh trở lại;Nhưng tôi không thấy trong các anh có ai được khôn ngoan.
11 Những ngày của đời tôi đã qua, các dự tính của tôi đã đổ vỡ;Những ước muốn của lòng tôi đã tan thành mây khói.
12 Người ta muốn biến đêm thành ngày;Giữa cảnh tối tăm, họ nói, ‘Ánh sáng sắp ló dạng rồi!’
13 Nếu tôi đợi để về âm phủ là nơi tôi coi như nhà sẽ ở,Nếu tôi đặt giường của tôi trong bóng tối âm u,