17 Hơi thở của tôi hôi hám đối với vợ tôi;Con cái của mẹ tôi bực bội khi tôi ngỏ lời xin giúp đỡ.
18 Thậm chí trẻ con cũng khinh bỉ tôi;Khi tôi đứng dậy nói, chúng nhao nhao phản đối.
19 Tất cả bạn bè thân thiết của tôi đều ghê tởm tôi;Những người tôi yêu mến đã quay lưng chống lại tôi.
20 Thân tôi gầy đét, chỉ còn da bọc xương;Tôi chỉ còn sống thoi thóp với da và răng.
21 Xin thương hại tôi! Xin thương hại tôi! Hỡi các bạn của tôi,Vì tay Ðức Chúa Trời đã đụng đến tôi.
22 Tại sao các bạn còn bách hại tôi như Ðức Chúa Trời đã làm?Các bạn đã cấu xé thân tôi như vậy vẫn chưa đủ sao?
23 Ôi, ước gì những lời của tôi sẽ được ghi chép lại;Ôi, ước chi có người sẽ ghi chúng vào một cuộn sách nào đó.