21 Xin thương hại tôi! Xin thương hại tôi! Hỡi các bạn của tôi,Vì tay Ðức Chúa Trời đã đụng đến tôi.
22 Tại sao các bạn còn bách hại tôi như Ðức Chúa Trời đã làm?Các bạn đã cấu xé thân tôi như vậy vẫn chưa đủ sao?
23 Ôi, ước gì những lời của tôi sẽ được ghi chép lại;Ôi, ước chi có người sẽ ghi chúng vào một cuộn sách nào đó.
24 Ước gì có ai chép chúng bằng bút sắt rồi dùng chì trám lại;Hoặc có ai khắc chúng vào bảng đá để lưu lại muôn đời.
25 Nhưng riêng tôi, tôi biết Ðấng Cứu Chuộc tôi vẫn sống;Cuối cùng, Ngài vẫn đứng, nắm quyền hành trên đất.
26 Ðến khi da tôi, tức thân xác nầy, bị tiêu hủy;Bấy giờ, khi ra khỏi thân xác nầy tôi sẽ thấy Ðức Chúa Trời,
27 Ðấng mà chính tôi sẽ trông thấy, và mắt tôi sẽ ngắm nhìn Ngài, chứ không ai khác;Lòng tôi mòn mỏi mong chờ ngày đó biết bao.