5 Nếu thật sự các anh muốn dạy đời tôi,Và muốn đem hoàn cảnh bẽ bàng của tôi ra nói,
6 Thì xin các anh hãy biết rằng chính Ðức Chúa Trời đã làm cho tôi ra nông nỗi nầy,Và Ngài đã dùng lưới của Ngài bủa vây tôi tứ phía.
7 Nếu tôi kêu lên, “Ôi tàn bạo quá!” thì sẽ chẳng ai đáp lời;Dù tôi kêu xin cứu giúp, thì công lý cũng không có cho tôi.
8 Ngài đã phong tỏa đường tôi, nên tôi không còn ngả nào đi;Ngài đã đặt bóng tối trên mọi lối tôi đi.
9 Ngài đã tước đoạt danh dự của tôi;Ngài đã gỡ mão vinh hiển trên đầu tôi.
10 Ngài đập tôi tứ phía cho đến khi tôi ngất xỉu;Ngài nhổ hy vọng của tôi lên như người ta nhổ cây non.
11 Ngài nổi cơn thịnh nộ của Ngài đối với tôi;Ngài đối xử với tôi như kẻ thù của Ngài.