7 Nếu tôi kêu lên, “Ôi tàn bạo quá!” thì sẽ chẳng ai đáp lời;Dù tôi kêu xin cứu giúp, thì công lý cũng không có cho tôi.
8 Ngài đã phong tỏa đường tôi, nên tôi không còn ngả nào đi;Ngài đã đặt bóng tối trên mọi lối tôi đi.
9 Ngài đã tước đoạt danh dự của tôi;Ngài đã gỡ mão vinh hiển trên đầu tôi.
10 Ngài đập tôi tứ phía cho đến khi tôi ngất xỉu;Ngài nhổ hy vọng của tôi lên như người ta nhổ cây non.
11 Ngài nổi cơn thịnh nộ của Ngài đối với tôi;Ngài đối xử với tôi như kẻ thù của Ngài.
12 Các đạo quân của Ngài đã ào ạt xông tới;Họ đắp các công sự để bao vây tôi;Họ hạ trại dàn quân quanh lều tôi để áp đảo.
13 Ngài đã làm cho bà con dòng họ của tôi xa cách tôi;Những người quen biết tôi đều trở thành những người xa lạ.