2 Các suy nghĩ trong tôi giục tôi lên tiếng trả lời;Bởi vì tôi bị thôi thúc trong lòng quá đỗi.
3 Tôi đã nghe những lời quở trách có vẻ nhục mạ của anh,Do đó tinh thần hiểu biết trong tôi giục tôi phải trả lời anh.
4 Chẳng lẽ anh không biết rằng từ thời xa xưa,Từ khi con người có mặt trên trái đất,
5 Niềm vui của kẻ gian ác rất ngắn ngủi,Nỗi vui mừng của phường vô đạo chỉ dài trong chốc lát thôi sao?
6 Dù sự kiêu ngạo của nó có vươn đến trời xanh,Dù cho nó có ngẩng đầu cao đến các tầng mây đi nữa,
7 Nó sẽ bị tàn lụi mãi mãi như phân của nó,Những ai đã từng thấy nó sẽ hỏi, “Ông ấy đâu rồi?”
8 Nó sẽ biến đi như một giấc mơ, chẳng còn tìm thấy nữa;Nó sẽ biến mất như một khải tượng trong giấc ngủ ban đêm.