11 Chúng sai các con thơ chúng ra đi như một đàn chiên nhỏ;Các con cái chúng tung tăng vui đùa với nhau.
12 Chúng nhảy múa theo tiếng trống cơm và hạc cầm vui nhộn;Chúng hân hoan nhảy nhót theo điệu kèn sáo trỗi lên.
13 Chúng được sống những ngày đầy vinh hoa phú quý;Chúng qua đời và xuống âm phủ bình an.
14 Chúng nói với Ðức Chúa Trời, “Hãy dang xa chúng tôi.Chúng tôi không muốn biết các đường lối của Ngài.
15 Ðấng Toàn Năng là ai mà chúng tôi phải thờ phượng?Chúng tôi sẽ được lợi gì khi cầu nguyện với Ngài?”
16 Này, các phước hạnh của chúng không ở trong tay chúng;Tôi không muốn dính líu đến ý đồ của phường gian ác ấy.
17 Có bao phen đèn của phường gian ác bị vụt tắt?Có mấy lần phần của chúng bị chuốc lấy tai ương?Có mấy khi chúng bị cơn thịnh nộ của Ngài giáng xuống?