9 Các góa phụ anh đuổi đi tay trắng;Các cô nhi anh bẻ gãy cả đôi tay.
10 Vì thế các cạm bẫy gài quanh anh tứ phía;Nỗi kinh hoàng thình lình ập đến trên anh.
11 Sự tối tăm bao phủ anh, khiến anh không thể thấy;Dòng nước lớn tràn vào phủ ngập đầu anh.
12 Há chẳng phải Ðức Chúa Trời ngự trên trời cao thăm thẳm?Anh hãy ngắm xem các vì sao đi;Ngài đặt chúng trong không gian cao vời vợi.
13 Thế mà anh nói, “Ðức Chúa Trời có thể biết được gì chăng?Ngài có thể xét đoán được gì bên kia màn đen dày đặc ấy sao?
14 Mây đen bao quanh Ngài nên Ngài không thể thấy gì được;Hơn nữa Ngài bước đi bên trên vòm trời cao thăm thẳm.”
15 Không lẽ anh sẽ tiếp tục đi theo con đường cũ;Tức con đường phường gian ác đã đi sao?