17 Ðêm tối mịt mùng đối với chúng là bình minh mỗi sáng;Vì chúng quá quen gây các cuộc khủng bố trong đêm đen.
18 Chúng tan biến mau như bọt nước vỡ tan trên mặt nước;Phần sản nghiệp của chúng trong xứ đã bị nguyền rủa;Không ai quay bước trở vào vườn nho của chúng nữa.
19 Hạn hán và khí trời nóng bức làm tuyết tan thể nào,Âm phủ cũng làm tan chảy những kẻ có tội thể ấy.
20 Dạ của mẹ nó sẽ quên nó; giòi bọ sẽ rúc rỉa thịt nó;Rồi sẽ không ai nhớ đến nó nữa;Kẻ gian ác sẽ bị bẻ gãy như cây non gặp cơn bão tố.
21 Nó ăn nuốt người đàn bà hiếm muộn không con;Nó chẳng tử tế với người góa phụ.
22 Ngài gia hạn cho bọn có quyền bằng quyền năng của Ngài;Chúng trỗi lên, nhưng đời chúng chẳng có gì chắc chắn.
23 Ngài cho chúng được an ổn, và chúng ỷ lại vào đó;Nhưng mắt Ngài luôn theo dõi các đường lối của chúng.