18 Nhà cửa nó xây sẽ mong manh như tổ kén của bướm đêm,Như cái lều tạm bợ của người gác vườn nho đã cất.
19 Khi đi ngủ nó là kẻ giàu có, nhưng tiền bạc chẳng vô nữa;Lúc mở mắt ra, nó là một kẻ trắng tay.
20 Ban ngày kinh hoàng ập đến trên nó như nước lụt;Ban đêm giông tố ùa vào cuốn hút nó đi.
21 Ngọn gió đông cuốn nó đi mất, không còn thấy nó ở đâu nữa;Trận gió ấy đùa nó đi khỏi chỗ nó mất rồi.
22 Cơn bão tố ấy sẽ lật đổ nó không chút xót thương;Nó sẽ chạy trốn sức mạnh của cơn bão ấy cách tuyệt vọng.
23 Người ta sẽ vỗ tay vui mừng khi thấy nó bị báo trả;Họ sẽ huýt gió đuổi xô khi nó bị buộc phải bỏ chỗ ở ra đi.