15 Tôi được xem như cặp mắt của người mù,Như đôi chân của những người què quặt.
16 Tôi được coi như cha của người nghèo khó,Như người tranh đấu cho duyên cớ của kiều dân.
17 Tôi bẻ gãy răng nanh của quân gian ác,Và giựt con mồi ra khỏi miệng chúng sắp ăn.
18 Lúc đó tôi đã tự nhủ: Tôi sẽ chết bình yên trong tổ ấm;Những ngày của đời tôi sẽ nhiều như cát ở bờ sông.
19 Rễ của tôi sẽ ăn dần ra dòng nước;Sương cả đêm sẽ đọng lại trên cành của tôi.
20 Vinh hiển của tôi sẽ luôn luôn mới mẻ;Cây cung trong tay tôi sẽ được giương bằng sức mới.
21 Người ta đợi để nghe tôi nói,Họ lặng im nghe ý kiến của tôi.